
Không Qua Được Kỳ Thi Lớp 10, Em Học Sinh Lặng Lẽ Nhảy Cầu Tự Kết Thúc Cuộc Đời – Nỗi Đau Day Dứt Của Cả Một Cộng Đồng
admin
- 0
Sáng sớm nay, tại cây cầu bắc qua con sông nhỏ ven thị trấn X., người dân bàng hoàng phát hiện một chiếc cặp học sinh cùng bức thư tuyệt mệnh được đặt ngay ngắn bên thành cầu. Không ai ngờ rằng, chủ nhân của chiếc cặp ấy – em T.V.H., 15 tuổi, học sinh lớp 9 tại Trường THCS T.X – đã chọn cách rời bỏ thế gian sau khi biết tin mình không trúng tuyển vào lớp 10.
H. là con út trong gia đình thuần nông có ba chị em. Bố mẹ em quanh năm lam lũ với ruộng đồng, đặt tất cả niềm tin và kỳ vọng vào đứa con trai duy nhất. H. học lực khá, ngoan hiền, chưa từng gây điều tiếng gì. Với em, việc thi đỗ vào trường THPT công lập là món quà duy nhất để đền đáp công nuôi dưỡng của cha mẹ. Nhưng cuộc đời đôi khi nghiệt ngã với cả những ước mơ nhỏ bé nhất.
Chiều hôm qua, danh sách trúng tuyển được niêm yết. Không thấy tên mình, H. im lặng suốt buổi chiều. Em lặng lẽ dọn lại sách vở, khóa cửa phòng, không nói một lời nào với ai. Tối đó, em rời khỏi nhà, để lại một mảnh giấy ghi vội:
“Con xin lỗi. Con đã làm ba mẹ thất vọng. Con không còn mặt mũi nào nhìn ai nữa…”
“Tụi nhỏ bây giờ áp lực quá…”
Người mẹ gào khóc bên mép sông, tay ôm chặt chiếc áo trắng học sinh của con, ánh mắt vô hồn. Người cha thì lặng lẽ như tượng đá, không còn khóc được nữa. Bên cạnh, hàng xóm, thầy cô, bạn bè – ai nấy đều đau đớn không nói nên lời.
Một người bạn cùng lớp của H. kể lại:
“Nó có buồn vì áp lực học hành, nhưng tụi em cứ nghĩ thi rớt thì học lại, có sao đâu… Không ngờ nó chọn cách này…”
Giá như…
Giá như có ai ôm lấy em và nói rằng rớt lớp 10 không phải là dấu chấm hết. Giá như em được học về cách yêu thương bản thân nhiều hơn là điểm số. Giá như em biết rằng con đường phía trước vẫn còn rất dài, và ánh sáng vẫn luôn le lói ở cuối đường hầm.
Nhưng giờ đây, tất cả đã muộn. Một sinh mệnh non trẻ đã vĩnh viễn ra đi chỉ vì một kỳ thi. Một gia đình mãi mãi mất đi đứa con ngoan. Một cộng đồng bị đặt trước câu hỏi nhức nhối: “Chúng ta đã làm gì để những đứa trẻ thấy rằng thất bại là điều không thể vượt qua?”
LỜI NHẮN GỬI TỪ NỖI ĐAU
Bài học không chỉ nằm trong sách vở, mà nằm trong cách chúng ta dạy con trẻ đứng dậy từ vấp ngã. Bởi không có kỳ thi nào đáng để đổi bằng cả một mạng sống.
Nếu bạn đang là học sinh, hoặc là người đang gặp áp lực, hãy nhớ: bạn không cô đơn. Hãy nói ra, hãy tìm đến thầy cô, bạn bè, gia đình. Và nếu bạn là phụ huynh hay nhà giáo, hãy lắng nghe những im lặng – vì đôi khi, đó chính là tiếng kêu cứu thầm lặng nhất.
Và em ơi, cầu mong em yên nghỉ. Mong dòng sông sẽ xóa đi nỗi buồn, nhưng mãi giữ trong lòng nỗi nhớ về một đứa trẻ từng mang trong tim cả bầu trời hy vọng…
chú ý : câu chuyện không có thật