• 2025-07-30

Từ xã Tân Yên (tỉnh Bắc Ninh), ba cha con lên đường tới Hạ Long (Quảng Ninh) để đi nghỉ hè, thế rồi không ngờ được rằng đó là kỳ nghỉ hè cuối cùng, “ba xin lỗi mẹ vì không cứu được các con

Từ xã Tân Yên (tỉnh Bắc Ninh), ba cha con lên đường tới Hạ Long (Quảng Ninh) để đi nghỉ hè, thế rồi không ngờ được rằng đó là kỳ nghỉ hè cuối cùng, “ba xin lỗi mẹ vì không cứu được các con”…

Anh Hùng là một công nhân xây dựng ở Tân Yên, Bắc Ninh. Cuộc sống gia đình tuy không khá giả, nhưng lúc nào cũng đầy ắp tiếng cười. Vợ anh – chị Hòa – làm công nhân may, mỗi tháng hai vợ chồng gom góp từng đồng để nuôi hai con nhỏ. Thằng lớn là Bi, 7 tuổi, chuẩn bị lên lớp 2. Đứa bé – bé Na – mới hơn 3 tuổi, nói chưa sõi nhưng đã biết nũng nịu “ba yêu” mỗi sáng.

Gói kỳ nghỉ gia đình

Dù bận rộn, anh Hùng vẫn hứa với vợ và các con: “Khi nào có đủ tiền, ba sẽ đưa cả nhà đi Hạ Long chơi một lần cho biết biển biết trời.” Và rồi, giữa cái oi nồng đầu tháng 6, anh gom được chút tiền thưởng Tết còn sót lại cùng tiền tăng ca, quyết định giữ lời hứa.

Nhưng chị Hòa lại bị dính ca làm gấp, không thể xin nghỉ được. Anh Hùng ôm hai con lên xe khách, dặn vợ:
– Mẹ nó ơi, chiều ba cha con xuống tới nơi, mai đi vịnh nhé!
Chị Hòa trong điện thoại cười dịu dàng:
– Ừ, nhớ giữ gìn sức khỏe, đừng để mấy bố con bị cảm lạnh đấy.

Có thể là hình ảnh về 14 người, trẻ em và bãi biển

Chiều đó, ba cha con đến Hạ Long. Anh thuê một nhà nghỉ nhỏ ở gần biển. Tối đến, họ đi ăn hải sản vỉa hè, anh Hùng kể chuyện cười, còn Bi thì lần đầu thấy tôm mực tươi sống, mắt tròn xoe thích thú. Bé Na cứ đòi ba bế vì sợ cát dính chân.

Sáng hôm sau, trời đẹp không ngờ. Biển xanh như ngọc, trời cao vời vợi. Ba cha con leo lên một chiếc thuyền nhỏ của tour du lịch, háo hức khám phá vịnh. Bi cười vang khi thấy hòn Gà Chọi, còn bé Na giang tay đón gió biển, tóc bay lòa xòa. Anh Hùng tranh thủ chụp hình, gửi một bức ảnh ba cha con lên mạng xã hội với dòng chú thích: “Ba con đi nghỉ hè lần đầu trong đời.”

Khi chiếc thuyền rời xa bờ khoảng 2 km, trời bắt đầu đổi màu. Mây đen kéo đến từ phía xa, gió nổi lên. Lái thuyền lập tức quay đầu, nhưng đã quá trễ.

Một con sóng lớn đột ngột ập tới.

Có thể là hình ảnh về 14 người, trẻ em và bãi biển

Tiếng hét thất thanh vang lên, người trên thuyền chới với. Chiếc thuyền nhỏ bị lật úp. Anh Hùng ôm hai đứa con vào lòng, cố vùng vẫy trong làn nước sâu thẳm. Một tay ôm bé Na, một tay kéo Bi, đôi chân anh cố đạp nước, mắt ngước lên trời như cầu nguyện. Nhưng sóng đánh dồn dập, lạnh buốt và vô tình. Anh không phải siêu nhân – anh chỉ là một người cha.

Trong khoảnh khắc cuối cùng khi sức lực cạn kiệt, anh cúi xuống, hôn lên trán hai đứa nhỏ, thì thầm:

– Mẹ nó ơi… anh xin lỗi…

Ba tiếng sau, đội cứu hộ tìm thấy thi thể ba cha con ôm nhau dưới đáy biển.

Tin dữ được báo về quê nhà bằng một cú điện thoại.

Chị Hòa ngã quỵ bên bậu cửa khi nghe giọng nói lạnh tanh vang lên:
– Xin chia buồn… chúng tôi đã tìm thấy… cả ba người…

Giờ đây, trước bàn thờ nghi ngút khói, người phụ nữ ấy chỉ biết ôm lấy ba bức ảnh còn sót lại trong điện thoại của chồng – những bức hình chụp ngay trước lúc con thuyền lật úp. Bi vẫn cười toe toét, bé Na vẫn nắm áo ba… Tất cả như chưa từng có gì xảy ra.

Kỳ nghỉ hè đầu tiên… cũng là kỳ nghỉ hè cuối cùng của ba cha con.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *