• 2025-08-01

Ngày cả nhà ngăn cản, tôi tưởng họ tàn nhẫn. Ngày tôi biết anh có vợ con, tôi vẫn tự lừa dối mình là người được yêu thật lòng. Mãi đến khi tay ôm bụng bầu, đứng trước cánh cửa khép kín nhà anh… tôi mới hiểu, người tội nghiệp nhất trong chuyện này, chính là tôi.

Cô tên là An – một cô gái 24 tuổi, xinh đẹp, sống nội tâm và luôn trân trọng những điều nhỏ bé trong cuộc sống. An là con gái duy nhất trong một gia đình gia giáo. Mẹ cô – bà Thục – là một người phụ nữ truyền thống, nghiêm khắc và sống với nhiều định kiến. Cả tuổi thơ, An lớn lên trong khuôn khổ của “con gái phải thế này”, “không được thế kia”… Cô ngoan ngoãn, biết nghe lời, biết kiềm chế cảm xúc và chưa từng yêu một ai… cho đến khi cô gặp Huy

.Có thể là hình ảnh về 3 người và đồ ngủ

Huy hơn cô 10 tuổi, là giảng viên đại học nơi An đang theo học. Anh chững chạc, điềm đạm và có ánh mắt dịu dàng đến lạ. Họ gặp nhau lần đầu trong một buổi thực tập ngoài trời, khi An vấp ngã và Huy là người đưa tay đỡ cô dậy. Kể từ đó, ánh mắt ấy, bàn tay ấy, nụ cười ấy cứ quẩn quanh trong tâm trí An. Và cô biết, mình đã yêu…

Họ hẹn hò kín đáo, vì Huy từng có một đời vợ, và có một cậu con trai đang học cấp 3 tên là Nam. Cái cách Huy quan tâm đến An khiến cô cảm thấy được yêu thương, được lắng nghe, và được là chính mình. Mỗi lần gặp nhau, An cảm giác như mình đang sống trong một thế giới khác – nơi mà cô không cần phải gồng lên để làm hài lòng ai.Có thể là hình ảnh về 3 người và đồ ngủ

Nhưng rồi, định mệnh trêu ngươi…

Một ngày nọ, An đến nhà Huy lần đầu tiên. Anh muốn giới thiệu cô với con trai, vì anh tin, tình cảm của họ đủ sâu để tiến xa hơn. Nam mở cửa, ngỡ ngàng nhìn An – không phải vì cô đẹp, mà vì… họ đã từng gặp nhau.

Họ từng quen nhau trong một khóa học ngoại ngữ hè, nơi An dạy tình nguyện cho học sinh cấp 3. Khi đó, Nam là một chàng trai 17 tuổi hiền lành, lễ phép và hay cười. Cả hai từng có những rung động nhẹ, dù chưa nói thành lời. Và giờ đây, định mệnh khiến họ tái ngộ… trong vai trò người yêu – và con trai – của cùng một người đàn ông.Có thể là hình ảnh về 3 người và đồ ngủ

Từ hôm ấy, An sống trong mâu thuẫn.

Nam vẫn nhắn tin hỏi thăm, vẫn giữ nguyên ánh mắt như ngày xưa khi nhìn cô. Còn Huy, thì bắt đầu lên kế hoạch cầu hôn. An im lặng, trái tim như bị xé làm đôi.

Bi kịch lên đến đỉnh điểm khi mẹ An phát hiện mối quan hệ ấy. Bà không chỉ cấm đoán, mà còn bắt An lựa chọn – hoặc là rời khỏi cha con Huy mãi mãi, hoặc là từ mặt gia đình. An đau đớn, khủng hoảng, chẳng biết mình đã sai ở đâu – yêu thương thôi, cớ sao lại trở thành tội lỗi?Có thể là hình ảnh về 3 người và đồ ngủ

Một đêm, An ngồi một mình bên cầu sông Hồng, ngắm dòng nước trôi vô định như trái tim mình. Gió thổi qua tóc, mắt An nhòe đi trong làn nước mắt.

Huy đến.

Anh ngồi bên cô, im lặng. Lần đầu tiên, người đàn ông chững chạc ấy rơi nước mắt.

– “Nếu em thấy đau khổ, anh sẽ buông tay. Nhưng nếu trong tim em còn yêu anh… thì dù chỉ còn một hy vọng, anh cũng sẽ ở lại.”Có thể là hình ảnh về 3 người và đồ ngủ

An không nói gì. Cô chỉ nhìn lên bầu trời đêm, nơi ngàn vì sao như đang lặng lẽ chứng kiến một tình yêu không thể gọi tên.

Còn Nam – cậu con trai ấy – cũng đến sau đó. Cậu đứng từ xa, lặng nhìn hai người họ. Không giận dữ. Không oán trách. Chỉ có một câu, cậu giữ trong lòng:

“Cô An à… dù cô là ai, với con… cô vẫn là người đầu tiên khiến con biết thế nào là rung động. Nhưng nếu ba hạnh phúc, con sẵn sàng lùi bước.”

Sáng hôm sau, An rời đi.

Cô gửi cho Huy một bức thư, viết rằng:
“Em yêu anh. Nhưng em không thể làm tổn thương những người em cũng yêu. Cuộc đời này, đôi khi tình yêu cần được buông tay để giữ lại những điều đẹp nhất.”

Cô rời khỏi thành phố, chọn sống một cuộc đời lặng lẽ ở một vùng quê, dạy học cho trẻ em nghèo. Mỗi năm, vào đúng ngày ấy, cô lại viết một bức thư không gửi – cho người cha, người con – hai người đàn ông từng làm tim cô thổn thức.

Và ở một nơi nào đó, Huy vẫn sống, vẫn dạy học, vẫn thỉnh thoảng nhìn về phía con đường cũ nơi cô từng bước đến. Còn Nam, đã lớn, và mỗi khi ngang qua cây cầu sông Hồng, cậu lại nhớ về cô giáo với nụ cười buồn, người đã dạy cậu rằng:
“Tình yêu không luôn cần được sở hữu – mà đôi khi, chỉ cần giữ gìn trong tim.”

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *